Nói nhiều thì dễ, chia sẻ với nhau giây phút không nói gì mới khó. Chọn thời gian thích hợp cho riêng mình, pha một ấm trà Tân Cương Thái Nguyên, cùng Người kể chuyện trà theo dõi và lắng nghe những âm thanh yêu thương này nhé...
Hàng triệu trái tim hẳn đã tan chảy khi cậu bé cất tiếng gọi "Anh Tuấn ơi…" trong chương trình truyền hình Điều ước thứ 7 (chương trình số 126). Ấy là thứ âm thanh làm lay động lòng người - bởi để có được những câu nói ngắn mà chất chứa cả một trời cảm xúc ấy, đoan chắc rằng bao tình yêu thương trải dài theo năm tháng đã được mang đến cho nhau.
Rồi khi niềm thương mến những âm thanh trong trẻo ấy còn chưa lắng xuống, ta bâng quơ nghĩ về những âm thanh tưởng chừng mình sẽ không bao giờ để tuột trôi, ấy vậy mà ngẫm lại, có khi đã mấy ngàn ngày không còn nhớ.
Là tiếng trở mình rất nhẹ của bà vào những sáng mùa mưa se lạnh. Rồi cũng rất mau, tiếng bước chân bà lẹt xẹt đầu hè, quét lá rụng, vun vén lại những gốc cây con nghiêng ngả sau một đêm mưa gió.
Là tiếng nước chảy rỉ rả vào những chiếc lu để trong sân nhà, chị dùng hứng nước những ngày có thông báo "cúp nước". Vừa hứng nước, chị vừa tranh thủ học bài. Tiếng chị lẫn vào tiếng lá tre rơi, xào xạc.
Là mỗi sớm mai, tiếng củi cháy, lửa reo tí tách bên nhà bác Năm hàng xóm khi bác dậy nấu ấm nước, pha trà. Rồi bác cứ ngồi lặng yên bên hai tách trà một đầy một vơi. Mẹ bảo, từ hồi bác gái mất, bác trai vẫn đều đặn rót trà ra hai chiếc tách mỗi sớm mai, như đang đàm đạo cùng người tri âm tri kỷ.
Rồi mơ màng ngủ - thức, nghe tiếng mẹ, tiếng ba rì rầm bàn chuyện nấu nồi bánh Tết. Đến rạng sáng ngày vớt bánh, he hé mắt nhìn qua khe cửa, thấy ba mẹ chọn đôi bánh đẹp nhất vừa nấu xong, mang sang nhà bác Năm. Mẹ còn không quên mang theo một gói trà. Củi cháy bập bùng, ấm nước trên bếp sôi nhẹ. Chiếc bàn con ngoài sân có thêm đôi tách (trà) chè Thái Nguyên nữa. Tiếng chạm nhẹ của chiếc bình cũ vào mặt bàn hòa với tiếng rì rầm nho nhỏ của bác, của ba mẹ, về chuyện hoa trái, chuyện bánh mứt, và dĩ nhiên, không thể thiếu chuyện trà. Tiếng bác thật nhẹ nhàng: giờ tôi thèm nghe "bả" kêu một tiếng ông ơi ra uống trà, mà có được đâu!
Trong tách trà còn đầy kia, mặt nước chợt lăn tăn, nhè nhẹ.
Giờ, ở nơi này, cứ mỗi sáng, những thanh âm đầy mê hoặc từ tiếng đàn của Yiruma làm ta như được tiếp thêm năng lượng cho một ngày mới. Nhưng tiếng gọi bố của cậu bé trong chương trình truyền hình kia … khiến ta sực tỉnh, nhận ra bao nhiêu âm thanh ngày cũ giờ dường đã bị gió cuốn đi rồi. Chợt thèm nghe ai đó gọi tên, để mình "ơi" một tiếng thật nhẹ thật yêu thương.
Bốc điện thoại lên, gọi về nhà, gọi "mẹ ơi". Tiếng mẹ thật dịu dàng: ừ mẹ đây, ba con đang uống trà bên bác Năm.
Mẹ, cuối tuần con về, mang theo ít trà ngon, nhà mình lại sang nhà bác Năm uống trà nha mẹ!
Đánh giá
HỢP TÁC XÃ TRÀ XANH THÁI NGUYÊN
Địa chỉ: SN38, Ngõ 288 Đường CMT8, Tổ 21, Phường Phan Đình Phùng, TP Thái Nguyên
https://trathainguyentancuong.vn
ĐT: 0988.925.926 - Email: htxtraxanhthainguyen@gmail.com
<