Câu chuyện về trà Thái Nguyên ngon nhất
Đăng ký | Đăng nhập

Email / Điện thoại

Mật khẩu

Nhớ mật khẩu | Quên mật khẩu

Giỏ hàng (
)
che-thai-nguyen_tra-thai-nguyen_tan-cuong_bn

Câu chuyện về trà Thái Nguyên ngon nhất

Trà Thái NguyênCÂU CHUYỆN VỀ...TRÀ NGON NHẤT

Người kể chuyện trà vẫn thường nhận được tin nhắn của các bạn hỏi về loại trà và cách pha trà thế nào ngon nhất. Bồi hồi thay, Người kể chuyện trà lại bất chợt nhận ra mình trong từng câu hỏi như thế...

Ngày đầu tiên mới uống Trà, Người kể chuyện trà cũng đã từng uống hết loại trà này đến trà khác, bình phẩm hết trà Tân Cương Thái Nguyên nọ đến trà kia, đánh giá đạo Trà chỗ này chỗ khác. Lúc ấy, bản thân Người kể chuyện trà đã cảm thấy tự mãn vì những kiến thức về trà của riêng mình. Thế nhưng dần theo năm tháng, Người kể chuyện trà nhận ra rằng: Trà ngon là do ở Tâm người, tâm thế nào thì vị thế ấy. Vị ngon của trà do vị tâm của mỗi người, nào ai phân định được Trà ngon nhất. Vị ngon nằm trong miệng của mỗi người, trăm người trăm vị, biết thế nào cho phải, cho ngon. Nhớ lại cái ngày xưa, cơm mẹ nấu ngon thế kia, đem theo mời chúng bạn, vậy mà có đứa còn bảo nhạt, có đứa lại bảo mặn kia mà. Lại nhớ đi đá banh giữa trưa hè nóng bức, một xô trà đá có bao tiền, thế mà cả bao nhiêu đứa cứ chốc chốc lại múc vào ca tu uống ừng ực, làm sao diễn tả được cái ngon lúc ấy. Có khi, còn ngon hơn những ly trà sữa trong những cửa hiệu sang trọng bây giờ đấy chứ!
Bất luận trước mặt bạn là Danh Trà hay trà phổ thông tầm thường, Trà cao cấp đáng bạc triệu hay Trà chỉ vài ngàn một lạng, bạn đối với Trà thế nào, Trà sẽ cho bạn hương vị như thế ấy. Người người luôn thích bình phẩm và đánh giá, duy chỉ có Trà luôn âm thầm chịu đựng, im lặng tỏa hương, buông bỏ và lặng lẽ cho đi. Trà ngon hay dở thì nào có hay bằng sự kiên nhẫn và bao dung của Trà đến thế!

ch_tn_cng_thi_nguyn_8


Hiểu Trà rồi, việc pha Trà cũng có bí quyết chi đâu. Này nhé, bỏ trà vào ấm, rót nước vừa sôi, rót trà ra chén lớn, rồi lại rót trà ra chén nhỏ để thưởng thức, chỉ đơn giản là vậy. Các khác biệt ở đây cũng duy chỉ có một chữ Tâm kia mà thôi. Người vô tâm với Trà thì pha ngay cho có uống. Người có tâm với Trà thì cảm nhận sự thay đổi trong mỗi ấm Trà, kịp thời điều chỉnh phân lượng trà và thời gian hãm trà sao cho hợp vị nhất.

Ly trà ngon cùng việc pha trà vốn giản đơn, nhưng phàm việc càng đơn giản càng khó làm cho tốt, vì tâm người có khi nào bình lặng. Pha trà hằng ngày, nào có phải vì trà ngon hay dở, chỉ là luyện tâm mình vào những việc nhỏ nhất như thế. Tâm an nhiên và kiên định sẽ là con thuyền vững chắc giúp ta vượt qua giông bão. Trà ngon hay dở là do người pha, cũng như cuộc đời này tốt hay xấu cũng do ta, chẳng phải do (trà) chè Thái Nguyên...Và bây giờ từ từ thôi, pha một ấm trà và thưởng thức cùng Người kể chuyện trà, bạn nhé!

MÌNH KHÁC NHAU ĐẾN VẬY, MÀ VẪN...THƯƠNG NHAU ĐẾN THẾ

Sài gòn, ngày...tháng...năm...
Sáng tinh mơ, không gian như bị xé toạt bởi tiếng còi hối hả của xe cứu thương lao nhanh vào khu cấp cứu của bệnh viện trung tâm. Các bác sỹ lao vào tất bật với công việc của mình. Vị nữ bác sỹ trực bệnh từ đêm qua với vẻ mặt mệt mỏi, nhưng vẫn nhanh nhẹn thực hiện những thao tác cứu chữa người bệnh. Người ta chợt thấy một y tá nam lại gần vị bác sỹ nữ ấy và nhẹ nhàng hỏi:”Em có mệt lắm không?”, nữ bác sỹ đáp khẽ”:Dạ, em không sao, anh yên tâm làm nha”. Chỉ một thoáng qua, nhưng hai ánh mắt ấy nhìn nhau thật triều mến và đầy cảm xúc. Chị là bác sĩ, anh là y tá, họ yêu nhau được ba năm rồi, dự định cuối năm nay sẽ về chung một nhà.

Sài gòn, ngày...tháng...năm...
Giờ trưa, anh công nhân mở hộp cà mên cơm 3 ngăn mà vợ anh đã chuẩn bị cho anh mang theo hàng ngày. Một thoáng cau mày: ngăn thứ nhất canh, ngăn thứ hai cơm với đồ ăn lẫn lộn, ngăn thứ ba toàn nước chấm. Anh chặc lưỡi:” Phải chi vợ mình nó để đồ ăn riêng, cơm riêng, còn nước chấm cho vào bịt ny lông nhỏ có phải hơn không, thật không biết nghĩ sao!”. Nói thế, nhưng cái đói và vị đồ ăn thơm thơm làm anh ăn hết nhẵn. Uống một hơi dài bình trà đá vẫn còn chút hơi lạnh, cũng của vợ chuẩn bị cho, anh châm điếu thuốc thở một hơi dài khoan khoái. Trong cái lãng đãng của làn khói, anh đâu biết rằng trên gương mặt mình đang mỉm cười hạnh phúc:”Vợ mình nó làm gì cũng rối tinh rối mù lên, vậy mà hôm nay đồ ăn ngon thật. Cá kho mặn nhưng ăn chung với cơm lại vừa. Rau xào thì nhũn cả lên, ấy vậy mà lại mềm mềm dễ ăn. Chiều nay về, mình phải mua cho nó bịch bánh tráng, tối qua bảo thèm, không biết hôm nay mua ăn chưa?”.

Sài gòn, ngày...tháng...năm...
Chiều mát, công viên đông người với ríu rít tiếng cười đùa. Thế nhưng phía bên hàng ghế bên kia lại có một cô gái phụng phịu ra mặt với một chàng trai:” Anh không thương em, chẳng quan tâm em, suốt ngày chơi game và đi với bạn của anh”. Chàng trai ngừng chăm chú vào cái điện thoại rồi quay ra dỗ dành:”Thì hôm 20 tháng 10 mình đã đi Bửu Long cả ngày rồi còn gì. Mới 26 vừa qua sinh nhật em, anh cũng tặng quà và dẫn em đi ăn rồi”. Cô gái vẫn dỗi:”Anh hay lắm, a chỉ được ngụy biện, sáng giờ anh đi đâu mà chiều tối mới gặp em”. Chàng trai chợt cáu:” Thế anh không phải đi làm à, em cứ nghĩ gì đâu”. Cô gái đỏ hoe mắt:
- Đó, em nói tí thì lại cộc lên, không thương em!
- Vậy bây giờ có đi... ăn kem không ?
- Đi
- Lên xe nè
- Dạ.... (cười bẽn lẽn)

Sài gòn, ngày...tháng...năm...
Tối, ông lại ngồi uống trà trước hiên nhà. Bà đi đâu loanh quanh rồi lại ngồi cạnh ông như một thói quen cố hữu. Nhấp ngụm trà, ông bảo:” Bà ạ, tết này mấy đứa nó nhỏ điện về nói sẽ về thăm mình sớm đó”. Bà quay sang:”Ông bảo mai mình đi đâu sớm”, ông nói lớn:”Tôi bảo tết mấy đứa con mình về chơi”. Bà làu bàu:”Già rồi còn sức đâu mà bơi, đúng là lẩn thẩn”. Lần này, ông nhìn bà trìu mến và nhẹ nhàng bảo:”Thôi được rồi, điếc cả rồi, già rồi...rõ khổ”. Cứ như nước với lửa, ấy vậy mà ông bà đã bên nhau hàng chục năm qua mặc cho dòng đời thay đổi. Ông đi đâu cũng tranh thủ để về sớm bên bà, ông làm gì cũng nhớ mua cho bà chút quà bánh để phòng khi lạt miệng. Bà trách ông hằng ngày, nhưng ông bệnh xuống, thì bà lại chăm từng viên thuốc đến bát cháo hành nóng hổi. Có những hôm, người ta thấy bà ngủ gà ngủ gật bên cạnh giường bệnh của ông, nhưng nhất quyết không chịu rời ông nửa bước...

Cứ như thế mà trong cuộc sống này, tình yêu thật sự lại xuất hiện lung linh. Nó lung linh vì những giọt nước mắt đang nhòe đi trong hạnh phúc. Hai con người khác nhau lắm, khác lắm, nên tình yêu đó sẽ không đẹp như chuyện cổ tích, tình yêu đó sẽ không hợp nhau đến từng hơi thở, nhưng vì cái sự yêu thương đủ lớn...lớn để cùng nhau đi đến trọn đời.

Đánh giá

HỢP TÁC XÃ TRÀ XANH THÁI NGUYÊN
Địa chỉ: SN38, Ngõ 288 Đường CMT8, Tổ 21, Phường Phan Đình Phùng, TP Thái Nguyên

https://trathainguyen.net.vn

https://trathainguyentancuong.vn

https://trahoalai.vn

 


ĐT: 0988.925.926 - Email: htxtraxanhthainguyen@gmail.com

  • Văn Phòng Hà Nội: 603 Nguyễn Văn Giáp, Mỹ Đình, Hà Nội. 
Đang truy cập: 86
Trong ngày: 861
Trong tuần: 4212
Lượt truy cập: 2192913
1
Bạn cần hỗ trợ?